太常
词语解释
太常
官名,掌礼乐郊庙社稷事宜。
例献之太常。——明·刘基《郁离子·千里马篇》
英an offical who controls ritual,god of land and god of grains;
翻译
- 英语 Minister of Ceremonies in imperial China, one of the Nine Ministers 九卿[jiu3 qing1]
- 德语 Amt für Kultus und Opfer
引证解释
古代旌旗名。
引《书·君牙》:“厥有成绩,纪於太常。”
孔 传:“王之旌旗画日月曰太常。”
《文选·张衡<东京赋>》:“建辰旒之太常,纷焱悠以容裔。”
薛综 注:“辰谓日月星也,画之於旌旗,垂十二旒,名曰太常。”官名。 秦 置奉常, 汉景帝 六年更名太常,掌宗庙礼仪,兼掌选试博士。历代因之,则为专掌祭祀礼乐之官。 北魏•称太常卿, 北齐•称太常寺卿, 北周 称大宗伯, 隋 至 清 皆称太常寺卿。参阅《汉书·百官公卿表上》、《通典·职官七》。
国语辞典
太常
职官名。掌理宗庙礼仪。秦时置奉常,汉更名为太常,历代沿用之。
引《汉书·卷一九·百官公卿表上》:「奉常,秦官,掌宗庙礼仪,有丞。景帝五年更名太常。」
画有日月星辰等图案的旗帜。
引《书经·君牙》「纪于太常」汉·孔安国·传:「王之旌旗,画日月,曰太常。」
网络解释
太常
太常是掌建邦之天地、神祇、人鬼之礼,吉凶宾军嘉礼以及玉帛钟鼓等威文物的官员,即唐虞的秩宗、周朝的宗伯、秦朝的奉常,位列汉朝九卿之首,地位十分崇高,兼管文化教育、陵县行政,也统辖博士和太学。太常之祖是唐虞的秩宗伯夷。太常本指周天子祭祀时所建的三辰旗,代表王者。太常的属官有太乐、太祝、太宰、太史、太卜、太医六令丞,分别执掌音乐、祝祷、供奉、天文历法、卜筮、医疗。汉朝太常属太尉部,掌礼仪祭祀,至晋朝、南朝时均为九卿之一,隋朝九寺之首。唐朝宋朝设置寺卿、少卿,掌礼乐郊庙社稷之事。日本阴阳师即太卜。
分字解释
※ "太常"的意思解释、太常是什么意思由元亨利贞网国学站汉语词典查词提供。
相关词语
- cháng cháng常常
- zhào cháng照常
- cháng wēn常温
- zhuān cháng专常
- cháng rèn常任
- tài píng gǔ太平鼓
- sòng tài zǔ宋太祖
- cháng rén常人
- lăo tài tài老太太
- cháng píng yán常平盐
- cháng lǐ常理
- cháng guī常规
- cháng jiàn常见
- zhī cháng知常
- cháng shì常事
- cháng huì常会
- cháng yǔ常与
- tài píng lìng太平令
- cháng xiāng yù常香玉
- cháng tài常态
- tài tài太太
- cháng zhù常驻
- jīng cháng经常
- yì cháng异常
- tài píng jūn太平军
- cháng píng fă常平法
- chāo cháng超常
- cháng xíng常刑
- dà cháng大常
- tài píng dào太平道
- cháng bèi常备
- cháng yòng常用
- rì cháng日常
- cháng zài常在
- cháng wù常务
- gāng cháng纲常
- zhèng cháng正常
- făn cháng反常
- fēi tóng xún cháng非同寻常
- cháng shè常设
- tài zǐ太子
- tài píng dăo太平岛
- cháng yán常言
- zhuì shí tài cāng赘食太仓
- cháng shù常数
- tài píng cè太平策
- tōng cháng通常
- tài píng太平
- shī cháng失常
- zhōng cháng中常
- tài yáng太阳
- sù cháng素常
- bù cháng不常
- tài píng chē太平车
- lún cháng伦常
- xún cháng寻常
- rú cháng如常
- tài píng fǔ太平斧
- yuán cháng圆常
- tài píng què太平雀